Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

Phúc Âm Lc 20, 27-40 Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết

Filled under:

PHÚC ÂM: Lc 20, 27-40

"Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng của kẻ sống".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, có mấy người thuộc phái Sađốc, là những người chối không tin có sự sống lại,
 đến gần Chúa Giêsu hỏi Người rằng: "Thưa Thầy, Môsê đã viết cho chúng tôi: nếu ai có một người anh cưới vợ, rồi chết đi mà không có con, thì người em phải cưới người vợ đó để anh mình có kẻ nối dòng. Vậy có bảy anh em: người thứ nhất cưới vợ, rồi chết mà không có con. Người kế tiếp cưới vợ goá đó, rồi cũng chết không con. Người thứ ba cũng cưới người vợ goá đó. Và tất cả bảy người đều cưới như vậy và đều chết mà không để lại người con nào. Sau cùng người thiếu phụ đó cũng chết. Vậy đến ngày sống lại, người đàn bà đó sẽ là vợ ai trong các người ấy, vì tất cả bảy người đều lấy người ấy làm vợ?"
Chúa Giêsu trả lời rằng: "Con cái đời này cưới vợ lấy chồng, song những ai sẽ xét đáng được dự phần đời sau và được sống lại từ cõi chết, thì sẽ không cưới vợ lấy chồng; họ sẽ không thể chết nữa, vì họ giống như thiên thần, họ là con cái Thiên Chúa: vì họ là con cái của sự sống lại. Về vấn đề kẻ chết sống lại, thì Môsê trong đoạn nói về Bụi gai, khi ông gọi Chúa là Thiên Chúa Abraham, Thiên Chúa Isaac, và Thiên Chúa Giacóp. Thiên Chúa không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, mà là của kẻ sống, vì mọi người đều sống cho Chúa".

Bấy giờ có mấy luật sĩ lên tiếng thưa Người rằng: "Lạy thầy, Thầy dậy đúng lắm". Và họ không dám hỏi Người điều gì nữa. Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM: 
Hôm nay lễ thánh Xêxilia đồng trinh tử đạo- Thánh nữ đã từ bỏ mọi sự vinh sang để sống và chết với tình yêu Chúa KiTô. Cuộc sống trần gian cấu trúc cách tạm bợ, nhưng mỗi người khó nhìn thấy điều đó nếu được sống an nhàn, hạnh phúc. Nói như thế không có nghĩa là những ai chịu đau khổ mới nhận ra nước Thiên Chúa. Đau khổ chính là một ân phúc, để mỗi người chúng ta có dịp nắm lấy tay Thiên Chúa, được Ngài hướng dẫn trong mọi sự.
Hôm nay đang đi trên phố, nghe chuông tử giựt báo tin một người trong Gíao xứ ra đi. Tôi đến phúng điều, đọc kinh và đưa tiễn. Thái độ phải làm rất dửng dưng, sống chết có số. Ngay chính người nhà họ đau khổ rồi cũng phôi pha, nhưng hình ảnh cái chết nói lên sự bạc mệnh của một kiếp người. Con người có thể làm chủ mọi thứ, nhưng không làm chủ được ngày giờ chết. Thế mà mọi người cứ dửng dưng.
CẦU NGUYỆN: Xin cho con bỏ sự tính toán của con người, mà thi hành ý Chúa trong bổn phận; mai đây, con sẽ được hạnh phúc Nước Trời.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét