Khi ấy, các môn đệ và Chúa Giêsu lên đường đi Giêrusalem, Chúa Giêsu dẫn đầu đi trước họ, và các ông hết sức bỡ ngỡ, những người theo sau thì sợ hãi. Người gọi mười hai ông lại gần và nói cho các ông biết những gì sẽ xẩy đến cho Người: "Giờ đây chúng ta lên Giêrusalem và Con Người sẽ bị nộp cho các thượng tế, các luật sĩ và các kỳ lão. Họ sẽ kết án tử hình Người và nộp Người cho dân ngoại. Họ sẽ nhạo cười Người, phỉ nhổ vào Người, đánh đòn và giết Người, và ngày thứ ba Người sẽ sống lại".
Giacôbê và Gioan, con ông Giêbêđê, đến gần Người và thưa Người rằng: "Lạy Thầy, chúng con muốn Thầy ban cho chúng con điều chúng con sắp xin Thầy". Người đáp: "Các con muốn Thầy làm gì cho các con?" Các ông thưa: "Xin cho chúng con một người ngồi bên hữu, một người ngồi bên tả Thầy trong vinh quang của Thầy". Chúa Giêsu bảo: "Các con không biết các con xin gì. Các con có thể uống chén Thầy sắp uống và chịu cùng một phép rửa Thầy sắp chịu không?" Các ông đáp: "Thưa được". Chúa Giêsu bảo: "Chén Thầy uống, các con cũng sẽ uống, và phép rửa Thầy sắp chịu, các con cũng sẽ chịu. Còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì không thuộc quyền Thầy ban, nhưng là dành cho những ai đã được chỉ định". Mười môn đệ khác nghe chuyện đó liền bực tức với Giacôbê và Gioan. Chúa Giêsu gọi các ông lại gần mà bảo: "Các con biết rằng những người được coi là lãnh tụ các nước thì sai khiến dân chúng như ông chủ, và những người làm lớn thì lấy uy quyền mà trị dân. Còn các con không như thế. Trái lại, ai trong các con muốn làm lớn, thì hãy tự làm đầy tớ anh em. Và ai muốn thành người cầm đầu trong các con, thì hãy tự làm nô lệ cho mọi người. Vì chính Con Người cũng không đến để được phục vụ, nhưng để phục vụ và ban mạng sống mình làm giá cứu chuộc cho nhiều người".
SUY NIỆM:
“Này chúng ta lên Giê-ru-sa-lem…” (Mc 10,33)
“Lên Giê-ru-sa-lem” là một trong những thực hành quan trọng bậc nhất đối với người Do Thái, đặc biệt là ba dịp hành hương lớn nhất trong năm để mừng kỷ niệm những cột mốc trong lịch sử cứu độ của dân tộc, đó là lễ Vượt Qua, lễ Lều và lễ Ngũ Tuần. Cũng như bao người Do Thái khác, Chúa Giê-su đã nhiều lần lên thánh đô trong những dịp trọng đại ấy, nhưng lần này có một ý nghĩa đặc biệt. Giê-ru-sa-lem lúc này như một chảo lửa sục sôi thù hận của những người thuộc phe Pha-ri-sêu và Thượng Hội Đồng Do Thái đang muốn tìm giết Ngài. Lên đấy lúc này là đi vào chỗ chết. Nhưng đây không phải là chuyện “cũng liều nhắm mắt đưa chân.” Với một ý thức rõ rệt và một thái độ quả quyết, Đức Giê-su tự nguyện vâng phục ý định cứu độ của Chúa Cha cho đến chết, để thực hiện điều mà những biến cố ấy tiên báo: Con chiên bị giết trong bữa tiệc Vượt Qua là dấu chỉ báo trước cái chết của Ngài trên thập giá, rằng Ngài chính là “Chiên Thiên Chúa xoá bỏ tội trần gian” (Ga 1,29).
“lên Giê-ru-sa-lem” với Đức Ki-tô để tham gia công trình cứu độ bằng thập giá với Ngài. Thập giá của bạn ngày hôm nay phải chăng là việc bổn phận hằng ngày của bạn? Và cả những thiếu sót, khuyết điểm, những hệ quả do lỗi lầm của tha nhân, của cộng đoàn gây ra mà nay bạn được mời gọi gánh vác lấy để đền bù? Bạn có nhận ra và sẵn lòng vác lấy chúng không?
Coi trọng giá trị của những hy sinh hãm mình nho nhỏ để kết hợp với thập giá Chúa Ki-tô.
CẦU NGUYỆN:
Lạy Chúa, xin cho con cùng vác với Ngài, thập giá trên đường đời con đi.(TL.net)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét