Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017

PHÚC ÂM (Mt 7,14) Cửa hẹp.(21-6)

Filled under:


“Cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy.” 



SUY NIỆM:
 “Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi; nhưng khó vì lòng người ngại núi e sông.” Câu nói của Nguyễn Bá Học có thể giúp minh hoạ cho Lời Chúa hôm nay. Con đường bị sông núi cản ngăn chẳng khác chi con đường chật hẹp, muốn vượt qua ta phải oằn mình, lách mình hoặc tìm phương thế vượt chướng ngại vật. Đó là con đường chẳng mấy ai muốn đi vì nó đòi ta phải lao nhọc, khép mình vào kỷ luật nghiêm ngặt, mà lắm khi không thấy kết quả tức thời. Đức Giê-su dạy ta đi con đường của Ngài mới có thể đạt đến sự sống đời đời. Đó là đường khổ giá mà Chúa cũng trải qua rồi mới được vinh quang phục sinh. Ngược lại, chọn “cửa rộng và đường thênh thang” là tự mình đi vào chỗ đến diệt vong. 
Mời bạn: Chí sĩ Phan Bội Châu đã an ủi linh mục Mai Lão Bạng: “Ví phỏng đường đời bằng phẳng cả, anh hùng hào kiệt có hơn ai?” Lời khuyên của ông minh giải thâm thúy cho lời dạy của Chúa trong Tin Mừng hôm nay, giúp ta đón nhận cách dễ dàng hơn, dẫu biết rằng “ít người tìm được lối ấy.” 
Tôi xác tín rằng cuộc đời trần thế của Chúa Giê-su có thể được tóm gọn trong châm ngôn này: “Đau thương là đường lên ánh sáng; gian khổ là đường về vinh quang.” Đó cũng phải là châm ngôn cuộc đời tôi.

CẦU NGUYỆN:

 Lạy Chúa, xin giúp con biết khôn ngoan chọn lựa cho mình con đường sống: con đường hẹp của hy sinh từ bỏ, của nghị lực can trường. Con đường ấy chính là con đường Chúa đã chọn và khuyên dạy con bước theo. Xin giúp con trung thành đi trên con đường hẹp này đến cùng. Amen.(TL.net)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét