Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy Chúa Giêsu vào một làng kia, và có một phụ nữ tên là Martha rước Người vào nhà mình. Bà có người em gái tên là Maria ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người. Martha bận rộn với việc thết đãi khách. Bà đứng lại thưa Người rằng: "Lạy Thầy, em con để con hầu hạ một mình mà Thầy không quan tâm sao? Xin Thầy bảo em con giúp con với".
Nhưng Chúa đáp: "Martha, Martha, con lo lắng bối rối về nhiều chuyện (quá). Chỉ có một sự cần mà thôi, Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy mất". Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM:
“Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay.” (Lc 10,40)
Ai cũng biết vở bi hài kịch cuộc đời “mua danh ba vạn, bán danh ba đồng” nhưng thói thường người ta vẫn cứ háo danh, làm điều gì hay cũng thích được người khác biết đến để khen tặng, để lưu danh. Người môn đệ của Đức Giê-su cũng ít nhiều lây nhiễm tinh thần thế tục ấy. Lời than phiền của cô Mác-ta hôm nay không hẳn là ghen tỵ với cô em Ma-ri-a mà còn có ý ngầm phân bua với Thầy Giê-su: con vất vả vì phục vụ Thầy mà sao Thầy không để ý tới. Chúng ta cũng hay than phiền với Chúa như vậy: con đã đọc kinh, đi lễ, tham gia hội đoàn mà sao Chúa không quan tâm đến con, sao con cứ mãi gặp khó khăn. Hãy nhớ Lời Chúa dạy như kim chỉ nam cho việc phục vụ: "anh em đã được cho không, thì cũng phải cho cho không như vậy" (Mt 10,8).
Chúng ta thường hay sống theo lối “có qua có lại mới toại lòng nhau,” so đo hơn-thiệt với Chúa trong mọi việc. Bạn hãy sống tinh thần quảng đại "biết cho đi mà không cần tính toán, biết phục vụ mà không đòi một phần thưởng nào khác," bạn nhé!
Hãy chia sẻ một kinh nghiệm hạnh phúc khi làm cho người khác được hạnh phúc, dù phải hy sinh nhiều.
Giáo hội đang rất cần những người sống tinh thần vô vị lợi, để diễn tả một Thiên Chúa quảng đại, không tính toán với con người. Tôi sẵn lòng trở thành con người như vậy.(TL.net)
CẦU NGUYỆN: “Lạy Chúa, xin dạy chúng con biết sống quảng đại, biết phụng sự Chúa cho xứng đáng, biết cho đi mà không tính toán, biết chiến đấu mà không sợ thương tích” (Thánh I-nhã).
0 nhận xét:
Đăng nhận xét