Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy Chúa Giêsu vừa lên đường, thì một người chạy lại quỳ gối trước Người và hỏi: "Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?" Chúa Giêsu trả lời: "Sao ngươi gọi Ta là nhân lành? Chẳng có ai là nhân lành, trừ một mình Thiên Chúa. Ngươi đã biết các giới răn: đừng ngoại tình, đừng giết người, đừng trộm cắp, đừng làm chứng gian, đừng lường gạt; hãy thảo kính cha mẹ". Người ấy thưa: "Lạy Thầy, những điều đó tôi đã giữ từ thuở nhỏ".
Bấy giờ Chúa Giêsu chăm chú nhìn người ấy và đem lòng thương mà bảo rằng: "Ngươi chỉ thiếu một điều, là ngươi hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó và ngươi sẽ có một kho báu trên trời, rồi đến theo Ta". Nhưng người ấy nghe những lời đó, thì sụ nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. Lúc đó Chúa Giêsu nhìn chung quanh và bảo các môn đệ rằng: "Những người giàu có vào nước Thiên Chúa khó biết bao!" Các môn đệ kinh ngạc vì những lời đó. Nhưng Chúa Giêsu lại nói tiếp và bảo các ông rằng: "Hỡi các con, những kẻ cậy dựa vào tiền bạc, thật khó mà vào nước Thiên Chúa biết bao! Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào nước Thiên Chúa". Các ông càng kinh ngạc hỏi nhau rằng: "Như vậy thì ai có thể được cứu độ?" Chúa Giêsu chăm chú nhìn các ông, và nói: "Đối với loài người thì không thể được, nhưng không phải đối với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa làm được mọi sự".
{Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: "Đây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy". Chúa Giêsu trả lời rằng: "Thầy bảo thật các con, chẳng ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đồng ruộng vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ lại không được gấp trăm ở đời này về nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái và ruộng nương, cùng với sự bắt bớ, và ở đời sau được sự sống vĩnh cửu. Nhưng có nhiều kẻ trước nhất sẽ nên rốt hết, và những kẻ rốt hết sẽ nên trước nhất".} Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM:
“Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ thuở nhỏ.” Đức Giê-su đưa mắt nhìn anh ta và đem lòng yêu mến. Người bảo anh ta: “Anh chỉ còn thiếu một điều.” (Mc 10,20-21)
Suy niệm: Chúa Giê-su không phủ nhận giá trị của ước muốn nên thánh nơi người thanh niên khi đến hỏi Chúa con đường nên thánh. Ngài cũng không chê bỏ khát khao sống thánh thiện của các Ki-tô hữu hôm nay. Giữa một thế giới sa sút đạo đức mà giữ được những điều răn của Chúa dạy đã là đáng nể phục rồi! Giữa một xã hội tục hoá như hôm nay mà giữ ngày Chúa Nhật hay đọc kinh đã là lối sống đạo đức đáng trân trọng rồi! Nhưng Chúa Giê-su vẫn cho là chưa đủ: ông bà còn thiếu một điều, anh chị còn thiếu một điều, em còn thiếu một điều, nghĩa là còn bước dấn thân nữa thôi sẽ đi theo Chúa trọn vẹn. Nhưng dường như có một sơi dây đang cột chặt, không cho người thanh niên và chúng ta tiến thêm một bước nữa theo Chúa cho trọn: sợi dây hám lợi, sợi dây chức phận, sợi dây biếng nhác, sợi dây đam mê thấp hèn, sợi dây tật xấu. Nơi cá nhân và gia đình, chỉ mỗi chúng ta mới biết được điều mình đang thiếu là gì, khiến mình chưa trọn thuộc về Chúa. Thánh Phao-lô chia sẻ với chúng ta kinh nghiệm nên thánh của ngài: “Tôi coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời là được biết Chúa Ki-tô, Chúa của tôi. Vì Ngài, tôi đành mất hết tất cả và coi tất cả như đồ bỏ, để được Đức Ki-tô và kết hợp với Ngài” (Pl 3,7-8).
Một bước nữa thôi sao mà khó quá với người thanh niên giàu có trong Tin Mừng. Còn bạn thì sao?
Mỗi ngày lặp lại với Chúa quyết tâm nên thánh.(TL.net)
CẦU NGUYỆN:
Cảm tạ Chúa vì những gì chúng con cất giữ lại mất đi dễ dàng, cho chúng con thấy của cải trần gian chẳng kho gì tồn tại, để chúng con mưu ích sự trên trời.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét