Chủ Nhật, 4 tháng 1, 2015

PHÚC ÂM: Mt 4, 12-17. 23-25 "Nước trời đã đến gần".

Filled under:


Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, nghe tin Gioan bị nộp, Chúa Giêsu lui về Galilêa. Người rời bỏ Nadarét, đến ở miền duyên hải thành Capharnaum, giáp ranh đất Giabulon và Nephtali, để ứng nghiệm lời đã phán bởi miệng tiên tri Isaia rằng:

"Hỡi đất Giabulon và đất Nephtali, đường dọc theo biển, bên kia sông Giođan, Galilêa của ngoại bang! Dân ngồi trong tối tăm, đã thấy ánh sáng huy hoàng, ánh sáng đã xuất hiện cho người ngồi trong bóng sự chết". Từ bấy giờ, Chúa Giêsu bắt đầu rao giảng và nói: "Hãy hối cải, vì nước trời đã gần đến".

Và Chúa Giêsu đi rảo quanh khắp xứ Galilêa, dạy dỗ trong các hội đường của họ, rao giảng tin mừng nước trời, chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền trong dân. Tiếng tăm Người đồn ra khắp xứ Syria. Người ta đã đem đến cho Người đủ thứ bệnh nhân, những người mắc phải tật nguyền đau đớn, quỷ ám, kinh phong, bất toại. Người đã chữa họ lành. Dân chúng đông đảo theo Người, họ đến từ xứ Galilêa, miền Thập Tỉnh, Giêsrusalem, Giuđêa và vùng bên kia sông Giođan.  Đó là lời Chúa
SUY NIỆM:
“Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần.” (Mt 4,17)
  Theo Tin Mừng Mát-thêu, sau khi Chúa Giê-su chịu phép rửa của Gio-an và đi vào hoang địa ăn chay 40 ngày, Ngài bắt đầu rao giảng bằng lời kêu gọi sám hối. Tin Mừng Mác-cô cũng tường thuật tương tự (x. Mc 1,15). Tiếng gọi sám hối ấy cũng chính là trọng tâm lời rao giảng của Gioan Tẩy Giả. Và xa hơn nữa, các ngôn sứ thời trước cũng thường xuyên lặp đi lặp lại tiếng gọi sám hối như vậy. Tiếng gọi sám hối tiếp tục không ngừng vang lên trong đời sống Giáo Hội: không chỉ mùa Chay, mà cả mùa Vọng, và ngay cả mùa Giáng Sinh nữa (như hôm nay!) Nói thật đúng thì sám hối là chuyện của mọi mùa. Sám hối và hoán cải là bước quyết định, là cánh cửa mở ra mọi dự án tốt đẹp khác của đời môn đệ, của sứ mạng tông đồ. Đức Thánh Cha Phan-xi-cô đang cố gắng thúc đẩy một cuộc canh tân đời sống và sứ mạng của Giáo hội – gọi là công cuộc Tân Phúc Âm hóa – và ngài cũng xác định rõ rằng cuộc canh tân ấy nhất thiết phải bắt đầu bằng sự hoán cải mục vụ ở mọi cấp độ của cơ cấu Giáo hội, cách riêng giáo xứ, giáo phận (x. Niềm Vui Tin Mừng, 27– 33).
  Tiếng gọi sám hối và hoán cải của Tin Mừng  có ý nghĩa gì đối với bản thân, gia đình và giáo xứ của bạn? Nhìn lại chính mình, bạn có thể chân thành nói lên rằng “tôi đã sai, đã đi lạc, đã hư hỏng, đã bế tắc…” trong những cách sống, cách suy nghĩ và cách chọn lựa nào đó không? Bạn cần phải làm gì để cho phép Nước Trời đến với mình và để bảo đảm rằng bạn không dựng bảng ‘STOP’ trước Nước ấy?
 CẦU NGUYỆN:
 Xin ơn tha thứ   đọc sốt sắng Kinh Lạy Cha.(TL.net)




0 nhận xét:

Đăng nhận xét