Chủ Nhật, 22 tháng 3, 2015

PHÚC ÂM: Ga 5, 1-3a. 5-16 "Tức khắc người ấy được lành bệnh".

Filled under:


Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Hôm đó là ngày lễ của người Do-thái, Chúa Giêsu lên Giêru-salem. Tại Giêrusalem, gần cửa "Chiên", có một cái hồ, tiếng Do-thái gọi là Bếtsaiđa, chung quanh có năm hành lang. Trong các hành lang này, có rất nhiều người đau yếu, mù loà, què quặt, bất toại nằm la liệt. Trong số đó, có một người nằm đau liệt đã ba mươi tám năm. Khi Chúa Giêsu thấy người ấy nằm đó và biết anh đã đau từ lâu, liền hỏi: "Anh muốn được lành bệnh không?" Người đó thưa: "Thưa Ngài, tôi không được ai đem xuống hồ, mỗi khi nước động. Khi tôi lết tới, thì có người xuống trước tôi rồi". Chúa Giêsu nói: "Anh hãy đứng dậy vác chõng mà về". Tức khắc người ấy được lành bệnh. Anh ta vác chõng và đi. Nhưng hôm đó lại là ngày Sabbat, nên người Do-thái bảo người vừa được khỏi bệnh rằng: "Hôm nay là ngày Sabbat, anh không được phép vác chõng". Anh ta trả lời: "Chính người chữa tôi lành bệnh bảo tôi: "Vác chõng mà đi". Họ hỏi: "Ai là người đã bảo anh 'Vác chõng mà đi'?" Nhưng kẻ đã được chữa lành không biết Người là ai, vì Chúa Giêsu đã lánh vào đám đông tụ tập nơi đó.

Sau đó, Chúa Giêsu gặp anh ta trong đền thờ, Người nói: "Này, anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước". Anh ta đi nói cho người Do-thái biết chính Chúa Giêsu là người đã chữa anh ta lành bệnh.
Vì thế người Do-thái gây sự với Chúa Giêsu, vì Người đã làm như thế trong ngày Sabbat. Đó là lời Chúa.
SUY NIỆM:
 “Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước.” (Ga 5,14)

 Chúa Giê-su tha thiết chữa lành cho người bệnh này thế nào, mà tiếc thay anh ta sao lại quá vô tình! Anh nằm ở bờ hồ Bết-da-tha đã 38 năm thế nhưng anh không hề tìm một phương thế tích cực nào để được chữa lành. Không đợi anh xin, Chúa hỏi anh có muốn được chữa lành không; anh trả lời bằng một giọng điệu bất cần. Dù thế, Chúa vẫn thương và chữa anh lành. Anh đứng dậy vác chõng đi, không một lời cám ơn, cũng không biết người vừa chữa lành cho mình là ai. Thật phũ phàng thay! Gặp lại anh trong đền thờ, Chúa vẫn thương và cảnh báo: bệnh của anh có liên hệ với tội lỗi, vì thế, “đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước.” Biết anh có nghe lời cảnh báo mà tỉnh ngộ hay cứ tiếp tục thờ ơ lạnh nhạt? Ôi, đáng buồn thay!

Chúng ta vẫn biết mình có tội đấy, nhưng lại thích nấn ná trong tội? Phải chăng chúng ta cứ sa đi ngã lại trong đam mê tội lỗi đến độ lòng mình trở a chai lỳ trước Lời Chúa kêu gọi hoán cải? Phải chăng vì tội lỗi, chúng ta đã trở nên lạnh nhạt thờ ơ với Ngài, đã dập tắt ngọn lửa tình yêu nồng nhiệt dành cho Ngài? Bạn có nghe Lời Chúa khẩn thiết năn nỉ bạn không: “Đừng phạm tội nữa! Bạn ơi, đừng phạm tội nữa!” Ngài đang gọi bạn trong nước mắt và trong máu của Ngài nữa đấy!

 Bạn ngồi thật yên lặng lặp lại nhiều lần những lời này của Chúa để chúng vang vọng thật sâu trong lòng bạn: “Đừng phạm tội nữa! Bạn ơi, đừng phạm tội nữa!”(TL.net)
CẦU NGUYỆN: 
Xin Chúa cho con biết ghê tởm những tội hằng phạm, và sống đời sống mới trong Chúa




0 nhận xét:

Đăng nhận xét